Diễn đàn MMO Dành cho người học Kiếm tiền Online

Please or Register to create posts and topics.

Như thế nào mới là kẻ mạnh thật sự?

Kỷ Thanh Tử nuôi gà chọi cho đại vương. Đại vương tất nhiên rất thích chọi gà, hy vọng Kỷ Thanh Tử có thể luyện được một chú gà chọi có thể xưng bá bốn phương, có thể mau chóng xuất trận.

Qua 10 ngày, đại vương đi hỏi Kỷ Thanh Tử: “Con gà của ta đã chọi được chưa?”. Kỷ Thanh Tử trả lời: :Vẫn chưa được, vì con gà này “vẫn kiêu căng và cậy khí thế”. Con gà trống to lớn này khí thế mạnh ức hiếp con gà khác, lông xù ra, ánh mắt rừng rực, vô cùng kiêu ngạo, trong lòng đầy khí thế. Người bình thường chúng ta cho rằng, lúc này chẳng phải gà chọi đang ở trạng thái tốt nhất đó sao? Nhưng người thực sự hiểu huấn luyện gà chọi lại nói, lúc này hoàn toàn không chọi được.

Lại qua 10 ngày, đại vương lại hỏi. Kỷ Thanh Tử trả lời: “Vẫn chưa được. Mặc dù khí thế của nó đã bắt đầu thu lại, nhưng con gà khác hễ động, thì nó lập tức vẫn còn phản ứng, vẫn đi tranh đấu, như thế vẫn chưa được”.

Lại qua 10 ngày nữa, đại vương lại hỏi lần thứ ba. Kỷ Thanh Tử nói: “Vẫn chưa được. Nó bây giờ tuy phản ứng đối với những cái bên ngoài đã nhẹ đi rất nhiều, nhưng ánh mắt nó vẫn còn nộ khí, chưa được, cần đợi thêm”.

Lại 10 ngày nữa qua đi, đại vương lại hỏi. Kỷ Thanh Tử cuối cùng nói: “Bây giờ cũng tạm được rồi. Những con gà khác kêu lên muốn đánh, nó đã không phản ứng rồi”.

Bây giờ nó như thế nào? Nó bây giờ “ngây ngô như gà gỗ”. Kỷ Thanh Tử nói, con gà này đã huấn luyện đến mức như con gà bằng gỗ rồi, “đức của nó đã đầy đủ rồi”, tức là tinh thần tụ vào bên trong, đức tính của nó đã được hóa vào trong rồi, đã thu vào trong rồi. Do đó con gà này đứng ở kia, bất kỳ con gà nào trông thấy nó, đều vội vã bỏ chạy. Lúc này gà có thể đi tham gia chọi gà được rồi.

Chúng ta cho rằng, một con gà khi đi chọi thì phải như dũng sỹ ra trận gióng 3 hồi trống, cần phải khí thế cao ngút, dương dương đắc ý, cần phải có cái tâm quyết thắng, nhất định thắng phô ra. Nhưng cảnh giới mà Trang Tử cho chúng ta thấy là, khi nó bỏ đi từng tầng từng tầng sắc bén bên ngoài, đến khi trừ bỏ hết, đem tất cả sắc bén nhuệ khí đó nạp vào nội tâm. Điều này không có nghĩa nó không còn ý chí chiến đấu nữa, mà ý chí chiến đấu đã được thu vào bên trong, lúc này mới được gọi là toàn đức. Khi đấu chọi thực sự sẽ giành được thắng lợi, không phải thắng bởi dũng mãnh, cũng không phải bởi kỹ xảo mà thắng bởi đức tính.

Lời bình

Hôm nay tôi lướt qua YouTube, thấy một video nói về "body language" - ngôn ngữ cơ thể. Với hình ảnh một người đàn ông ngồi "dạng háng", với dòng chữ "strong" - kẻ mạnh.

Dựa theo câu truyện trên, thì cái "kẻ mạnh" mà bọn Tây nói đó, chỉ là kiểu choai choai trong mắt người phương đông.

Nếu bạn "ngồi dạng háng", cả người toát lên khí thế mạnh mẽ ngông cuồng, thì đến đâu người ta cũng ghét. Người ta sẽ coi bạn là "choai choai" thích thể hiện.

Còn nếu bạn luyện được tâm thế bình tĩnh, nhu hòa, lịch sự, nho nhã, thiện lương, từ tốn, sống hòa hợp với người khác, làm việc có trách nghiệm... thì đó mới là mạnh mẽ.

Bởi vì khi cả người bạn toát lên khí thế tường hòa, thân thiện, thì ngay cả kẻ vô lại cũng sẽ quý mến bạn.

Jacky Chan, một ngôi sao võ thuật tiết lộ rằng bí quyết tự vệ tốt nhất, mạnh mẽ nhất của anh ấy, chính là mỉm cười. Quý trọng người khác, mỉm cười với họ, thì không ai muốn đánh bạn cả, ngay cả kẻ vô lại cũng sẽ tôn trọng bạn.

Còn nếu như Hàn Tín, cầm kiếm đi nghênh ngang ngoài đường, toát ra khi thế "choai choai" kiểu "body language" phương Tây, thì sớm muộn cũng ăn phải quả đắng.

Bài học từ cổ nhân đã có, trí tuệ phương Đông toàn là tinh hoa nội liễm, vậy có nên học cái "body language" ở nước ngoài không?

Admin của Thiên Phong MMO