Diễn đàn MMO Dành cho người học Kiếm tiền Online

Please or Register to create posts and topics.

Liệu Ngô Khởi có phải là người tốt? Sự khác biệt giữa Ngô Khởi và Tôn Vũ

Ngô Khởi lúc nhỏ đi mua quan chức nhưng không thành, bị người trong làng cười chê, ông đã ra tay sát hại hơn vài chục mạng người.

Chỉ dựa trên điều này thì không thể lấy bất kỳ lý do gì để bao che cho Ngô Khởi được. Nếu một người bình thường bị người ta cười chê, thì cùng lắm là chửi lại là được, hoặc có thể đánh lại cho bõ ghét.

Đằng này Ngô Khởi đã một hơi chém “diết” mất chục mạng, chỉ vì do bị cười. Như vậy đây có phải là con người vì đại nghĩa, vì lo cho bách tính hay không? Chắc chắn là không.

Chúng ta đã biết rõ con người của Ngô Khởi thông qua câu nói mà ông nói với mẹ rằng: Không làm đến bậc khanh tướng, con sẽ không về nhà.

Qua câu nói này chúng ta thấy rõ ràng, ông ta chỉ muốn tiền bạc và quyền lực.

Sự khác biệt giữa Tôn Vũ và Ngô Khởi

Tôn Vũ có câu: “Binh đao là điềm gở, thánh nhân bất đắc dĩ đã dùng thôi”. Và Tôn Vũ khi dùng binh thường nghĩ cách để đánh nhanh thắng nhanh, ít tổn thất nhân mạng. Thậm chí nếu không đánh thì càng tốt. Tôn Vũ từng khuyên Ngô Vương không được đánh nước Việt.

Còn Ngô Khởi thì ngược lại. Khi đến Sở, Ngô Khởi khuyên Sở Vương phải dồn nhiều nguồn lực vào quốc phòng. Thế là nước Sở đánh khắp đông tây nam bắc. Phía Nam là Bách Việt, lúc đấy đã đánh nhau với Bách Việt. Hầu như các nước lân bang đều sợ.

Càng đánh nhiều thì Ngô Khởi càng lập được nhiều quân công, tước vị càng cao. Đối với Ngô Khởi thì chiến tranh là điều tốt, vì ông được nhiều lợi ích từ chiến tranh. Chết bao nhiêu người không quan trọng, bởi ông vốn là người máu lạnh từ nhỏ.

Thế là quý tộc bị cắt giảm lợi ích, người dân thì liên tục phải chịu nạn binh đao. Toàn bộ nguồn lực quốc phòng là được Ngô Khởi vận dụng. Vậy Ngô Khởi có phải là người vì Đại Nghĩa, muốn được lợi ích cho bách tính không? Đương nhiên là không, ông ấy thèm khát tiền bạc và danh vọng.

Nhưng cái thứ dục vọng này là càng uống càng khát. Có nhiều tiền, lại muốn nhiều hơn. Có tước vị, lại muốn chức vị cao hơn.

Ngô Khởi có thật sự thật lòng vì binh sĩ không?

Ngô Khởi rất biết cách lấy lòng binh sĩ. Khi ra trận, ông luôn ăn đồ ăn dành cho binh sĩ cấp thấp nhất, đi trân trần vác lương thực giống binh sĩ, hút mủ cho binh sĩ.

Ông cho binh sĩ có cảm giác đồng cam cộng khổ. Thế là binh sĩ liều mạng chiến đấu vì ông.

Liệu có phải Ngô Khởi quý mến binh sĩ không? Đương nhiên là không.

Đến vợ có thể chặt, người quen biết trong làng cũng có thể chém, thì ông sẽ quý mến binh sĩ ư? Đương nhiên là không.

Ngô Khởi làm như vậy là để binh sĩ liều mạng vì ông.

Khi không còn chiến trận nữa, thì Ngô Khởi sẽ trở về làm quan, sống trong vinh hoa phú quy, thê thiếp và bạc tiền tiêu không hết.

Vậy nên chúng ta có thể thấy Ngô Khởi thực chất là vì bản thân mình. Đúng như câu nói của ông: Nếu con không làm đến bậc khanh tướng, con sẽ không trở về.

Và mặc dù đã trở thành khanh tướng, nhưng có thể Ngô Khởi cũng không về. Ông sang nước Lỗ, rồi sang Ngụy, cuối cùng mất ở nước Sở.

Kết cục của Ngô Khởi và Tôn Vũ

Tôn Vũ sau khi thành danh thì lập tức từ quan rồi quy ẩn.

Còn Ngô Khởi thì bám trụ địa vị đến cùng, cuối cùng khi Sở Vương mất, một cuộc bạo loạn diễn ra, Ngô Khởi bị truy sát, phải chạy đến nấp sau thi thể của Sở Vương, nhưng cuối cùng vẫn bị loạn tiễn bắn chết.

Một tướng quân cả đời uy phong lừng lẫy, chưa từng ngán ai bao giờ, thế nhưng cũng không được chết tử tế, một mình bị đánh phải chạy, nhưng cũng không thoát.

Khi mất cũng không còn người thân nào xung quanh, mẹ thì mất rồi, liệu có được mấy ai khóc thương cho Ngô Khởi đây.

Ngô Khởi là một vai diễn phản diện, đừng học theo.

Admin của Thiên Phong MMO