Diễn đàn MMO Dành cho người học Kiếm tiền Online

Please or Register to create posts and topics.

Hôn nhân chính trị là tốt hay xấu?

Chuyện kể rằng: Có một cô công chúa nhỏ luôn buồn bực với cha mình, vì đã ép buộc cô trong hôn nhân, mà không để cho cô được tự do lựa chọn người mình thương.

Thế rồi, với tư tưởng tự do ấy, có người khuyên cô nên phản đối vua cha tới cùng, phải kiểm soát số phận của mình. Người đó khuyên cô là nên: Phản đối, cắt tóc, tuyệt thực, thậm chí là tự sát… để phản đối người cha.

Vậy ai đúng ai sai? Tư tưởng tự do của công chúa là đúng, hay tư tưởng của vị vua kia là đúng? Và hành động của cô gái nhỏ kia là đúng hay sai?

Đầu tiên, người có thể được làm vua, thì thông thường đều là người thông minh, biết tính toán và sắp xếp mọi việc.

Khi vị vua chọn vị hôn thê cho công chúa, chắc hẳn ông đã dành rất nhiều thời gian để chọn các “anh hùng” văn võ toàn tài, lại có gia thế hiển hách, môn đăng hộ đối, phù hợp với con gái mình.

Vua cha cũng đã tính toán, sau khi hai bên (hai thế lực) kết thông gia, thì có thể trở thành những đồng minh gắn bó chặt chẽ với nhau. Như vậy có thể duy trì quyền lực của hoàng tộc lâu dài hơn, mạnh mẽ hơn.

Công chúa được gả cho người quyền quý, chắc chắn họ sẽ đối xử tốt với cô cả đời.

Đó là góc độ của người làm cha, luôn muốn tốt cho con gái mình, và tính toán để có trách nghiệm với cả gia tộc.

Vậy nên theo tôi, hôn nhân chính trị đa phần là rất tốt.

Vào thời Xuân thu chiến quốc, các nước chư hầu đánh nhau để chiếm đất. Nhưng mỗi khi có một nước bị đánh, lâm vào hiểm cảnh diệt quốc, thì hầu hết các nước khác đều tương trợ. Đó chính là bởi quan hệ liên hôn như vậy.

Vậy cái lời khuyên rằng: Công chúa nên phải tự quyết định số phận mình, không được để người khác (vua cha) ép buộc, có thể dùng đến những cách cực đoan như cắt tóc, tuyệt thực để phản đối người cha mình… đó là một suy nghĩ hoàn toàn sai lầm.

Người đưa ra lời khuyên vậy có thể là người non trẻ, hoặc cố ý nhằm phá hoại tình cảm cha con, ngầm làm suy yếu hoàng tộc.

Nhiều người muốn tự do, nhưng đó là cái tự do mà họ ảo tưởng mà thôi. Họ muốn tự do quyết định số phận bản thân họ, không để người khác kiểm soát.

Nhưng mà:

Con người sinh ra ở đâu, ở gia đình giàu hay nghèo, một người đâu có quyền lựa chọn.

Con người lớn lên làm việc gì, họ cũng đâu được lựa chọn. Vì có câu; nghề chọn người chứ không phải người chọn nghề. Một số người cuối cùng phải làm đủ mọi nghề, hoặc phải làm nghề mà bản thân không thích, để kiếm miếng cơm.

Có thể họ ghét ông chủ này, ghét người đồng nghiệp này, nhưng cuối cùng vẫn phải nhịn để có thể làm việc với nhau trong nhiều năm.

Cái tự do “được chọn người mình yêu” là không tồn tại. Đó chỉ là ảo tưởng của những người trẻ.

Tôi biết có người yêu nhau say đắm, nhưng cha mẹ ngăn cấm, họ bỏ cả cha mẹ mà rời đi.

Nhưng sau vài năm, cái tình yêu đó nhạt dần, nhạt dần. Hầu như chẳng còn cảm giác hạnh phúc nữa, họ đâm ra cãi nhau và hối hận. Bởi vì tình yêu cũng có chu kỳ: Sinh, lão, bệnh, tử.

Vậy nên, suy nghĩ muốn tự do lựa chọn người mình yêu của cô công chúa nhỏ kia, chỉ hoàn toàn là hão huyền. Cô ấy lại còn dám phản đối người cha, đã thương yêu cô hết mực.

Vậy nếu cô ấy được tự do thì sao? Nếu công chúa được tự do lựa chọn người mình yêu thì sao?

Liệu cô ấy có tìm được “hoàng tử trong mơ”, hay suốt đời cũng không tìm được. Hoặc có lẽ, cô ấy thật sự có thể tìm được người cô yêu, nhưng “chàng” đã lập gia đình, hoặc “chàng” đã yêu người khác. Và công chúa sẽ đau khổ.

Biết tình là khổ, nhưng vẫn lao vào, đó mới là con người.

Admin của Thiên Phong MMO