Diễn đàn MMO Dành cho người học Kiếm tiền Online
Đạo Kinh Doanh Của Người Xưa: Khi Nhân Cách Là Tài Sản Quý Giá Nhất
Quote from Thiên Phong MMO on 20/09/2024, 12:30 amAi cũng có lúc gặp ngày mưa không mang dù.
Tiền bạc, vàng bạc, châu báu – đều không phải là kho báu đích thực.
Chỉ có nhân cách mới là báu vật lớn nhất của đời người.Đó chính là triết lý sống và kinh doanh của Hồ Tuyết Nham – một thương nhân nổi tiếng bậc nhất đời Thanh, người đã để lại tấm gương sáng về đạo nghĩa giữa thương trường khốc liệt.
Cơ hội làm giàu – hay bài kiểm tra về lương tâm?
Vào một sáng đầu xuân, Hồ Tuyết Nham đang trao đổi với các trưởng chi nhánh về kế hoạch đầu tư. Khi thấy một chi nhánh lợi nhuận thu về quá thấp, ông nghiêm mặt nhắc nhở:
“Trước khi đầu tư, nhất định phải phân tích kỹ thị trường. Không được làm qua loa, tùy tiện.”
Chưa dứt lời, một người hầu vào báo rằng có một thương nhân đang rơi vào cảnh túng quẫn, muốn bán toàn bộ sản nghiệp với giá rẻ để xoay vốn.
Các trưởng chi nhánh lập tức bàn tán:
“Cơ hội tốt đấy! Không nên bỏ lỡ!”Nhưng Hồ Tuyết Nham chỉ lặng lẽ gật đầu, cho hẹn thương nhân hôm sau quay lại – rồi lập tức cử người đi điều tra. Chẳng mấy chốc, ông đã xác nhận được toàn bộ sự việc là thật: thương nhân kia vừa thất bại trong một vụ làm ăn, đang cần tiền gấp để cứu vãn sự nghiệp.
Cái tâm của người cầm ô
Sáng hôm sau, vị thương nhân đến với ánh mắt đầy mong chờ. Nhưng thay vì ép giá, Hồ Tuyết Nham lại mua toàn bộ tài sản theo đúng giá thị trường – thậm chí còn cao hơn mức ban đầu mà người kia đề nghị.
Không những vậy, ông còn nói:
“Ta chỉ tạm thời giữ giúp ông những tài sản này. Sau này khi ông vượt qua khó khăn, cứ đến mà chuộc lại. Thêm một ít lãi tượng trưng là được.”
Vị thương nhân xúc động đến nghẹn lời. Cấp dưới của Hồ Tuyết Nham thì ngỡ ngàng không hiểu nổi:
“Sao ngài không tận dụng lúc người ta cần tiền để ép giá? Đó chẳng phải nguyên tắc thương trường sao?”Hồ Tuyết Nham chỉ mỉm cười:
“Ai cũng sẽ có lúc gặp ngày mưa mà không mang dù. Ta cũng vậy.”
Một chiếc dù trao đi – nhiều cánh tay dang lại
Hồ Tuyết Nham kể lại:
“Hồi nhỏ, có lần ta đi dưới mưa và cho người đi cùng đường mượn dù. Về sau, mỗi khi trời mưa mà ta quên mang dù, luôn có người dang tay che cho ta – chính là những người ta từng giúp đỡ.”
Với ông, đầu tư vào một con người, vào nghĩa tình, là khoản đầu tư bền vững nhất. Ông nói:
“Nếu ta mua tài sản của người kia với giá rẻ, ta có thể lời ngay. Nhưng người ta thì có thể cả đời không vực dậy nổi. Làm ăn như thế, chẳng lẽ không thấy thẹn với lương tâm?”
Và quả đúng như vậy — vài năm sau, thương nhân kia gượng dậy và trở thành đối tác thân tín của Hồ Tuyết Nham. Người dân trong vùng hết lòng kính nể ông không chỉ vì tài năng kinh doanh, mà còn vì tấm lòng biết nghĩ cho người khác.
Những dòng cuối cùng…
Không phải bất kỳ ai giàu có cũng đều là người tốt. Nhưng một người giàu có mà vẫn giữ được nhân cách, thì luôn khiến người khác ngưỡng mộ.
Nhân cách là thứ duy nhất không mất giá trong thương trường.
Nó không thể bán – nhưng lại có thể lan tỏa.
Không thể mua – nhưng có thể truyền lại cho đời sau như một kho báu.Hồ Tuyết Nham đã dạy ta rằng:
Đừng ép người trong cơn hoạn nạn. Hãy đưa tay ra khi người khác cần. Bởi đến một ngày, bạn cũng sẽ cần ai đó đưa tay ra cho mình.
Ai cũng có lúc gặp ngày mưa không mang dù.
Tiền bạc, vàng bạc, châu báu – đều không phải là kho báu đích thực.
Chỉ có nhân cách mới là báu vật lớn nhất của đời người.
Đó chính là triết lý sống và kinh doanh của Hồ Tuyết Nham – một thương nhân nổi tiếng bậc nhất đời Thanh, người đã để lại tấm gương sáng về đạo nghĩa giữa thương trường khốc liệt.
Cơ hội làm giàu – hay bài kiểm tra về lương tâm?
Vào một sáng đầu xuân, Hồ Tuyết Nham đang trao đổi với các trưởng chi nhánh về kế hoạch đầu tư. Khi thấy một chi nhánh lợi nhuận thu về quá thấp, ông nghiêm mặt nhắc nhở:
“Trước khi đầu tư, nhất định phải phân tích kỹ thị trường. Không được làm qua loa, tùy tiện.”
Chưa dứt lời, một người hầu vào báo rằng có một thương nhân đang rơi vào cảnh túng quẫn, muốn bán toàn bộ sản nghiệp với giá rẻ để xoay vốn.
Các trưởng chi nhánh lập tức bàn tán:
“Cơ hội tốt đấy! Không nên bỏ lỡ!”
Nhưng Hồ Tuyết Nham chỉ lặng lẽ gật đầu, cho hẹn thương nhân hôm sau quay lại – rồi lập tức cử người đi điều tra. Chẳng mấy chốc, ông đã xác nhận được toàn bộ sự việc là thật: thương nhân kia vừa thất bại trong một vụ làm ăn, đang cần tiền gấp để cứu vãn sự nghiệp.
Cái tâm của người cầm ô
Sáng hôm sau, vị thương nhân đến với ánh mắt đầy mong chờ. Nhưng thay vì ép giá, Hồ Tuyết Nham lại mua toàn bộ tài sản theo đúng giá thị trường – thậm chí còn cao hơn mức ban đầu mà người kia đề nghị.
Không những vậy, ông còn nói:
“Ta chỉ tạm thời giữ giúp ông những tài sản này. Sau này khi ông vượt qua khó khăn, cứ đến mà chuộc lại. Thêm một ít lãi tượng trưng là được.”
Vị thương nhân xúc động đến nghẹn lời. Cấp dưới của Hồ Tuyết Nham thì ngỡ ngàng không hiểu nổi:
“Sao ngài không tận dụng lúc người ta cần tiền để ép giá? Đó chẳng phải nguyên tắc thương trường sao?”
Hồ Tuyết Nham chỉ mỉm cười:
“Ai cũng sẽ có lúc gặp ngày mưa mà không mang dù. Ta cũng vậy.”
Một chiếc dù trao đi – nhiều cánh tay dang lại
Hồ Tuyết Nham kể lại:
“Hồi nhỏ, có lần ta đi dưới mưa và cho người đi cùng đường mượn dù. Về sau, mỗi khi trời mưa mà ta quên mang dù, luôn có người dang tay che cho ta – chính là những người ta từng giúp đỡ.”
Với ông, đầu tư vào một con người, vào nghĩa tình, là khoản đầu tư bền vững nhất. Ông nói:
“Nếu ta mua tài sản của người kia với giá rẻ, ta có thể lời ngay. Nhưng người ta thì có thể cả đời không vực dậy nổi. Làm ăn như thế, chẳng lẽ không thấy thẹn với lương tâm?”
Và quả đúng như vậy — vài năm sau, thương nhân kia gượng dậy và trở thành đối tác thân tín của Hồ Tuyết Nham. Người dân trong vùng hết lòng kính nể ông không chỉ vì tài năng kinh doanh, mà còn vì tấm lòng biết nghĩ cho người khác.
Những dòng cuối cùng…
Không phải bất kỳ ai giàu có cũng đều là người tốt. Nhưng một người giàu có mà vẫn giữ được nhân cách, thì luôn khiến người khác ngưỡng mộ.
Nhân cách là thứ duy nhất không mất giá trong thương trường.
Nó không thể bán – nhưng lại có thể lan tỏa.
Không thể mua – nhưng có thể truyền lại cho đời sau như một kho báu.
Hồ Tuyết Nham đã dạy ta rằng:
Đừng ép người trong cơn hoạn nạn. Hãy đưa tay ra khi người khác cần. Bởi đến một ngày, bạn cũng sẽ cần ai đó đưa tay ra cho mình.
Danh mục
mạng xã hội
Copyright 2025 Thiên Phong MMO, all rights reserved.