“Tôi kiếm được $300 lợi nhuận trong 8 ngày qua.”
“Nhờ anh giúp, tôi đã kiếm được $1000 đầu tiên.”
“Tôi có đủ tiền để mua nhà rồi.”
“Tôi chưa bao giờ nghĩ là sẽ kiếm được $30.000 một ngày, mọi ngày, vào…”
Trong nhiều năm, tôi đã giúp đỡ nhiều người, họ kể lại cho tôi những câu chuyện thay đổi cuộc sống thật hào hứng.
Tôi đã bỏ ra rất nhiều thời gian để giúp đỡ người khác online qua email, messenger, điện thoại, và thậm chí là gặp mặt trực tiếp.
Những lời khuyên của tôi đã giúp họ tiến thêm một level mới trong cuộc sống, và đa số họ đã quay lại và cảm ơn tôi.
100% thời gian, tôi làm hoàn toàn miễn phí.
Tôi thực sự muốn giúp đỡ mọi người, tôi cảm thấy ấm lòng khi đã giúp ai đó vượt qua khó khăn của họ.
Tuy nhiên, dạo này tôi thấy có một xu hướng đang phát triển mạnh, đó là những người mà bạn giúp họ không áp dụng lời khuyên, hoặc nhiều người không bao giờ trợ giúp khi bạn cần.
Họ không áp dụng lời khuyên
Tôi hiểu mà. Có thể lời khuyên của tôi không hợp 110% với sở thích, lối sống, hoặc khả năng của họ.
Nhưng vấn đề là, khi tôi giúp họ, thì tôi đã bỏ thời gian và công sức ra, và tôi không thể lấy lại quãng thời gian đó.
Đương nhiên mà, cái “online” này sẽ dễ dàng cho tôi, và chỉ tốn có vài phút để giải thích cho họ. Nhưng vì có nhiều người nhắn tin, thì “vài phút” đó có thể hợp lại thành nhiều tuần, nhiều tháng, và tôi không có thời gian để làm việc khác.
Tôi sẽ không có thời gian cho các dự án kinh doanh, cho gia đình, cho bản thân, thiếu thời gian ngủ.
Thời gian là tiền bạc, vậy nên khi dành thời gian cho họ thì tức là tôi đã mất thời gian để làm việc khác. Tôi tốn tiền để nghĩ về vấn đề của họ, và giúp họ hiểu ra vấn đề.
Vậy là, tôi bỏ thời gian để cho họ lời khuyên miễn phí, nhưng họ lại không áp dụng, vậy thì tôi tốn thời gian vô ích, có cảm giác như tôi bị đánh cắp thời gian.
Đánh cắp thời gian và sự chú ý, mà đáng ra tôi có thể dùng để áp dụng vào việc khác.
Không giúp đỡ khi tôi cần
Có một số người thực sự chọc tức tôi.
Với một người gần như bị đuổi việc, và bạn giúp anh ta kiếm được $5000 một ngày, giúp đỡ miễn phí, vậy thì ít nhất anh ta phải trợ giúp bạn khi bạn yêu cầu, đúng chứ?
Không đâu. Và đó là một xu hướng đang phát triển.
Đừng bảo tôi sai. Tôi không phải Bố Già, tôi đưa lời khuyên miễn phí vì tôi mong được nhận lại được gì đó trong tương lai.
Nhưng thực sự là có một chút khó chịu, khi tôi nhờ họ giúp đỡ, thì họ lại coi tôi như một người lạ mặt gặp trên đường, đang cố gắng xin tiền họ.
Trong vài tuần vừa qua, tôi tìm lại danh sách những người mà tôi từng giúp đỡ qua bảng excel đã lưu, tôi hỏi xin “ý kiến đánh giá”, xin lời khuyên ở các khía cạnh khác. Và 90% trong số họ là không có thời gian, hoặc đưa ra lý do để từ chối tôi – họ từ chối khi tôi cần một chút trợ giúp.
Tôi gần như phát điên khi đọc được mấy câu như: “đó là công thức bí mật của tôi, tôi không thể chia sẻ”, hoặc là “tôi không thấy ổn, không thoải mái”, hoặc thậm chí là “tôi đang đi du lịch, hãy liên hệ lại sau 3 tuần nữa”.
Đi du lịch cơ à? Sáu tháng trước anh còn là một thằng vô gia cư, và tôi đã giúp anh cho đến phút cuối cùng… và anh lại không để dành ra 10 phút để giúp tôi ư?
Nếu tôi không giúp anh kiếm tiền để trả cho chuyến du lịch, thì bây giờ anh đang ở đâu.
Tôi thấy nó giống hệt như câu thành ngữ marketing cũ: “mọi người chỉ quan tâm tới bản thân họ.”
Thế giới hiện đại đã thay đổi thế nào?
Tôi sinh ra và lớn lên trong khoảng thời gian, mà lúc ấy, việc giúp đỡ người khác là hoàn toàn bình thường, là nó có một ý nghĩa tinh thần nào đó.
Với khái niệm này, cộng thêm hơn 40 năm làm việc, đọc sách, thì có lẽ bạn sẽ được sống cuộc sống mà được nhiều người ngưỡng mộ.
Nhưng thời đại đó qua rồi, mọi thứ thay đổi.
Trong thời đại này, các nhà tuyển dụng không muốn nhìn thấy bạn trong vòng 5 năm tới, và họ liên tục hỏi về lời khuyên và chiến lược, nhưng đa số lại không áp dụng.
Họ coi bạn như một lưỡi cưa, thuê bạn, vắt cạn khả năng, sức lực, ý tưởng, và khi “lưỡi cưa” bị cùn, thì họ ngay lập tức thay thế bạn bằng những anh nhân viên thực tập rẻ hơn.
Đồng nghiệp là những người xem phim cả ngày trong giờ làm việc, chat với bạn bè qua Facebook, và nhờ bạn bè giúp làm dự án.
Các đứa trẻ thì cố gắng đạt được những thứ mà chúng nghĩ rằng chúng xứng đáng, chứ không tìm kiếm những thứ mà chúng thực sự cần.
Sự ích kỷ của thế giới hiện đại
Ngày nay, người ta chỉ nghĩ rằng “cái đó được lợi gì cho tôi”. Mà chẳng ngó ngàng gì đến người khác.
Tôi thì vẫn chơi theo quy tắc của 30 năm về trước, mà không để ý rằng, toàn bộ luật chơi đã thay đổi, và người chơi đã trở nên ích kỷ.
Tôi ghét phải đưa ra quyết định này.
Sự thật mất lòng rằng, một số người tìm bạn, xin lời khuyên tư vấn của bạn, và họ coi đó như là hàng miễn phí mà họ xứng đáng nhận. Thậm chí tệ hơn, họ đòi hỏi mà không có giới hạn.
Khi một cái gì đó miễn phí, thì người ta coi nó là không quan trọng hoặc “rẻ”. Nhưng thời gian và lời khuyên của tôi không phải là không quan trọng, và tôi cũng không nghĩ là “rẻ”.
Khi bạn yêu cầu người ta trả tiền cho một thứ gì đó, thì nó ngay lập tức trở nên rất giá trị, và số tiền đó trở thành động lực để họ hành động theo lời khuyên của bạn.
Nó trở nên quan trọng đối với họ, và họ không thể lãng phí. Vì lãng phí lời khuyên, không hành động, thì tức là lãng phí tiền (tiền là thời gian và sức lực).
Tóm lại
Những người sẵn sàng bỏ tiền ra, thì đó là những người chơi nghiêm túc, sẵn sàng làm việc, họ sẽ tôn trọng thời gian và công sức của bạn.
Đối với tôi, tư vấn 1 – 1 miễn phí không còn là cách vận dụng thời gian và tài nguyên hữu hiệu. Vậy nên tôi sẽ đưa ra những kiến thức khái quát trên blog, hoặc sản phẩm, để giúp nhiều người hơn, và lại ít tốt tài nguyên.
Mong bạn hiểu cho.